Hoa không gian (Bảo Thu)
1. Có một loài [Am] hoa nở trên mây cao lúc súng thù đang rạt rào
Màu hoa tươi [Em] thắm lá rừng xanh, và hình hoa tựa chiếc nắm xinh [G] xinh
Lúc hoa giăng đầy [F] trời, khiếp quân thù ngàn [Am] đời
Người từ Thiên Đình [C] xuống, người [Dm] là thiên thần [F] đến
Giữa những phút gian [E7] nguy, hành trình xa vạn lý, giữa biên [Am] thùy
ĐK: Hoa giăng lưng [Am] trời, [F] hoa nở ngàn [Am] nơi
Tin yêu khôn dời, khi giặc tràn [G] rơi
Hậu phương tiền [E7] tuyến, rừng đồi sình [F] lầy, giặc về hoa [E7] bay
Nghe yêu thương [Am] đầy, [F] hoa lộng trời [Am] mây
Mơ hoa đêm ngày, xinh đẹp bờ [G] vai
Người trai hùng [E7] khí, của miền địa [F] đầu và miền nông [Am] sâu
2. Đó là nụ [Am] hoa nở trên không gian của những chàng trai nhảy [C] dù
Đời hoa sương [Em] gió cuốn ngàn nơi, mà tình hoa trìu [G] mến lắm ai ơi
Sắt son ghi một [F] lời, nước non vẹn cuộc [Am] đời
Rộng trời hoa lộng [C] nở, lòng [Dm] người luôn còn [F] nhớ
Nhớ mãi dáng hoa [E7] mơ, của người trai thời chiến, cánh hoa [Am] dù