Wednesday 25 March 2020

Đừng yêu nữa, em mệt rồi






1. Đã bao [C] giờ anh nghe, có vài [G] điều khi yêu
Một là [Am] không nói dối, hai là không nói [Em] dối nhiều lần
Cớ sao [F] toàn thấy nước mắt cớ sao [C] toàn những vết cắt
Có lẽ [Dm] nào đến lúc, khi hai ta đã [G] hết yêu.

2. Cứ đi [C] rồi sẽ đến, cứ im [G] lặng sẽ qua
Một người [Am] như thế đấy yêu là yêu đến [Em] hết đời này
Em không [F] là thế giới ấy em thật [C] là nhỏ bé thôi
Tại sao [Dm] em cứ ấp úng mãi không bao giờ [G] nói ra.

ĐK:
Có lẽ em yêu [C] anh nhiều quá nên là em chẳng [G] dám buông ra
Có lên anh thấy [Am] em mạnh mẽ nên là anh chẳng [Em] muốn vỗ về
Yêu anh bằng [F] trọn con tim [G] ấy đớn đau nhiều [Em] lắm anh biết [Am] không?
Cứ [Dm] cho đi rồi nhận ra tim em vỡ [G] đôi thêm đau.

Có lẽ không nên [C] yêu nhiều thế bởi tình yêu sẽ [G] nói em nghe
Với trái tim ưu [Am] tư vụn vỡ nên làm quen với [Em] những bơ vơ
Có khi chỉ [F] vì anh không [G] xứng đáng với ba [Em] chữ yêu nữa [Am] rồi
Thế [Dm] thôi em xin dừng lại đừng yêu nữa [G] nhé anh ơi
Em mệt [C] rồi.

[F] Đôi khi em [G] nghĩ
Thật lòng em muốn [Em] cám ơn anh vì đã bên em ngày [A7] qua
Dừng lại thôi chỉ [Dm] mong tìm lại một chút bình [G] yên.


Canh ba






Vì ai [Am] mà
Canh 3 vẫn sáng [G] đèn
Vì ai [F] mà
Chia xa lỡ ước [Em] hẹn

Tim vỡ [Am] rồi
Đâu thể hàn gắn [G] lại
Em đi [F] rồi
Mặc kệ ai trách [Em] than

[Dm] Một người vô tâm một người [Am] khóc thầm
[Dm] Bầu trời chia đôi ở một [E7] thế giới

Duyên hết [Am] rồi phận ai số [G] kiếp chơi vơi
Chuyện tình [D] yêu như bông hoa mới một thời cũng [Am] úa tàn
Nhìn về [D] chốn xa xôi tổn thương [Am] khóc giữa trời
Mộng vụt [F] tan mắt buồn sầu bi trách người cất [E7] bước ra đi

Duyên hết [Am] rồi ngày vui hoa [G] bay khắp trời
Kiệu hồng [D] ai sang sông mưa rơi một đời ôm [Am] tiếc nuối
Người người [D] vui bên nhau sầu giăng [Am] kín nơi này
Nhạt nhòa [F] sau ánh đèn màn sương trắng mờ ai [E7] nhấp men say

* Vì [Am] ai mà.... hà [D] ha
Vì [F] ai mà... há [E7] hà a à
Duyên hết [Am] rồi.... hà [D] ha
Duyên hết [F] rồi... hà ha ha [E7] hà


Hà Lan






1. Có [C] phải bao nhiêu lâu nay em không theo [Am] tôi về làng
Phố [Dm] xá đông vui đã níu chân em ngày [Am] tháng
Khóm [Dm] hoa vàng ươm thiên lý đong đưa nắng [Am] hắt bên nhà
Giữa [Dm] nơi thật quen tôi kiếm xa xăm tuổi [G7] thơ.

2. Có [C] phải em đi là giấc mơ đi kí [Am] ức riêng tôi ở lại
Áo [Dm] trắng tôi thương những hôm chiều tà [Am] như vẫn bay qua
Chuyến [Dm] xe thời gian bỗng nhiên một ngày đưa [Am] ta đến miền đất lạ
Vẫn [Dm] nghe xao xuyến có hôm nhớ làng còn [G7] nguyên thiết tha.

ĐK:
Bởi [Eb] em từng ở nơi đó bởi em từng yêu nơi đó nên tôi [C] về thấy cả một thời
Bởi [Eb] tôi từng gửi trong gió vấn vương người con gái có đôi mắt [C] tựa sông xanh bầu trời
Những [Gm] khi hoa sim trên đồi và dưới [Dm] trăng em là thiên sứ
Ngày ấy [Gm] tôi thương em mất rồi để lớn [Dm] khôn chỉ toàn nhung [Gm] nhớ.

3. Có [C] phải không em mùa tím mau sang hết [Am] nắng mưa sa ngang trời
Mới [Dm] biết tương tư mới hay bồi hồi [Am] em ngã em rơi
Chuyến [Dm] xe thời gian nếu không êm đềm và [Am] niềm đau khôn ngơi trót ghi dạ
Thì [Dm] tôi tha thiết rủ em về với một [G7] biển mênh mông áo trắng bình yên hai ta.


Bài đăng gần nhất

karaoke Người ngoài phố | Song ca KPVkaraoke |

Bài đăng phổ biến

To Top Page Up Page Down To Bottom Auto Scroll Stop Scroll