Một [1] chiều
anh bước đi em tiễn chân anh tận cuối [6] đồi |
Nghe dặn [3] lời
rằng chiến [6] đấu đừng sờn [1] lòng |
Rằng sóng [6] gió
đừng sờn [1] lòng đừng nề gian [5] khổ |
|
Máu còn [1] rơi
xương còn rơi bao lớp người tiền tuyến tuôn [4] ra |
Ngăn quân [7] thù
dày xéo dân [3] ta cho một ngày [5] mới |
Một
nguồn [6] vui [5] tới xuân phơi phới |
|
Như dòng [1] sông ra
đại [6] dương qua bao [4] ghềnh và đá
cheo [7] leo |
Đấu tranh này bền lòng
em [5] ơi, mới tới [6] ngày nắng [5] ấm |
Và xa xôi, em
nhớ [1] lời rằng muốn [6] có một ngày [1] về |
Thì chiến [4] đấu
đừng sờn [7] lòng đừng nề [5] khổ |
|
Ngày [1] nào nghe
tiếng chim ca líu lo trên cành hoa [6] đào |
Em nhủ [7] thầm rằng
bóng [6] dáng người tình [1] về |
Về đến [6] bến đò
đầu [1] làng là giờ anh [5] về |
|
Lá vàng [1] rơi, mưa
buồn rơi bao tháng ngày hình bóng xa [4] xôi |
Nay anh [7] về mừng
lắm anh [3] ơi ta xây đời [5] mới |
Một
nguồn [6] vui [5] tới ý phơi phới |
|
Như dòng [1] sông ra
đại [6] dương qua bao [4] ghềnh và đá
cheo [7] leo |
Gió mưa đừng sờn lòng
em [5] ơi mới đến [6] ngày nắng [5] ấm |
Và xa xôi, em
nhớ [1] lời rằng muốn [6] có một ngày [1] về |
Thì chiến [4] đấu
đừng sờn [7] lòng đừng nề [5] khổ |
|
Và xa xôi, em
nhớ [1] lời rằng muốn [6] có một ngày [1] về |
Thì chiến [4] đấu
đừng sờn [7] lòng đừng nề [5] khổ ơ [1] hờ |