Chuyện
kể rằng nàng tên cô thắm đẹp như nhung |
dịu như tơ tài
hoa như thuý kiều trong thơ |
Đau lòng thay
vì sinh trong cơn bần hàn |
xa lìa quê dày
đây tha phương cầu thực |
Bị người đời
cám dỗ và dòng đời đưa đẩy. |
|
Sang đến tây,
Thuý Nga đổi tên cho nàng |
Sim áo ai hát
ra cho người mua vui |
Cô thắm buồn
ngẩn ngơ, Cô Thắm đau dại khờ. |
|
Cô hướng về
quê xưa chan chứa ngàn nỗi nhớ |
Nỗi thương cha
thương mẹ |
nỗi thương nhớ
người thương |
Nỗi thương
sông như nguồn |
nỗi lai láng
tình quê. |
|
Rồi một ngày
bỗng dưng cô Thắm |
từ bên tây
vượt ra khơi |
nguyện ra đi
trở về cố hương |
Con tìm cha từ
nay xum họp một nhà |
bao hàn huyên
mẹ con lau lệ nhạt nhoà |
Và người tình
xưa hỡi sẽ là cuộc vui mới. |
|
Cô bác ơi, nỗi
thân thương chan hoà |
Xin thắm tươi
nở hoa rạng ngời bao la |