Tôi đi giữa hoàng hôn (Văn Phụng)
1. [C] Tôi đi giữa hoàng [Em] hôn
Khi ánh chiều [F] buông khi nắng còn [G] vương
Một [Dm] mình tôi [F] ngắm cánh chim lạc [C] loài
Mà [A7] lòng mình thấy ưu [Dm] hoài [G7]
2. [C] Tôi thương nhớ ngày [Em] qua
Trên bến Hoàng [F] Hoa hay những đường [G] xa
Thường [Dm] thường hai [F] đứa dắt nhau tươi [C] cười
Mắt [G7] say xưa thắm mộng [C] đời [F][C]
ĐK: Dù cho mưa [G] gió. Bên [F] mái tranh [Dm] nghèo
Dù cho [F] nắng dù cho sương [Dm] khói mịt [F] mờ
Niềm thương yêu hằng xin mãi [C] mãi [D7] không hề [G] phai
Nhớ nhớ nhớ đêm [C] nào trên bến "Tìm [Em] sao"
Hai đứa nhìn [F] nhau không nói một [G] câu
Như [Dm] thầm mơ [F] ước, ước mơ dạt [C] dào
Như [G] thầm hẹn nhau mùa [C] sau
* [C] Tôi vẫn đi giữa hoàng [F] hôn
[C] Tôi vẫn đi giữa hoàng [F] hôn
[Fm] Tôi vẫn đi … lòng thương [C] nhớ