Nhật ký của hai đứa mình (Anh Bằng - Trúc Ly)
1. Thức trắng đêm [C] nay chép lại nhật [G7] ký của hai đứa [C] mình
Đường yêu anh [Am] bước chân vào gặp [Dm] em là muôn bức [G7] tranh
Tình ta ngày [Am] ấy có [F] anh như đêm có [Dm] ngày
Có [G7] em như chiều có [Em] mây, hai đứa [Am] yêu trong tình đắm [Dm] say [G7]
2. Đã nói cho [C] nhau những lời âu [G7] yếm nhất trên cõi [C] đời
Nhiều đêm hai [Am] đứa vui đùa nhìn [Dm] trăng và nghe sóng [G7] khơi
Ngày mưa ngày [Am] nắng sát [F] vai câu ca tiếng [Dm] cười
Dấu [G7] chân in mòn khắp [Em] nơi, hai đứa [Am] như chìm [G7] trời có [C] đôi
ĐK:
Giờ [C] đây [G7] mỗi người mỗi [C] nơi
Nàng về [Am] đâu sánh đời với [F] ai
Tay trắng [Dm] anh đi tìm tương [G7] lai
Đời [Em] tôi [Dm] chuỗi ngày nhớ [Em] mong
Nay đã [Am] thay cho ngày tang [F] bồng
Chỉ còn [G7] yêu tình yêu núi [C] sông.
3. Xé nát trong [C] tay những dòng nhật [G7] ký chép lâu lắm [C] rồi
Chuyện tình năm [Am] trước thôi đành vùi [Dm] chôn từ đây thế [G7] thôi
Còn đâu mà [Am] nhớ ái [F] ân mây đen xóa [Dm] mờ
Dứt [G7] đi cung đàn thiết [Em] tha,thôi cũng [Am] như qua [G7] một giấc [C] mơ.