Xin đừng trách anh
Sao quá hững hờ cho lòng tràn ước mơ
Xin đừng trách anh
Sao nỡ vô tình cho duyên đành xót xa.
Đời trai thời chiến tình yêu nước nặng hơn
Nhưng anh nào có lãng quên mối duyên ban đầu
Tình mình là thơ có gì đẹp bằng mơ
Tìm quên trong sầu nhớ.
Xin đừng trách anh
Mang gió đông về cho lòng đầy tái tê
Xin đừng trách anh
Nuôi chí tang bồng đưa em vào nhớ mong.
Đừng bao giờ nói tình ta giống Vọng-Phu
Ôm con thành đá ngàn năm vẫn không nhòa
Đừng giận hờn anh
Biết rằng vì tình yêu làm em nhớ thương nhiều.
Em ơi nếu đời là mộng mơ
Thì nên quên dần quá khứ
Đi tìm một tương lai
Cho dù sóng gió, cho dù chua cay.
Tình mình dù có mất đi trong nghẹn ngào
Thì đời đáng nêu cao
Với anh, em sẽ thấy lòng lưu luyến trọn một đời
Cho mối tình đầu đẹp hơn cả trời sao.
Tan rồi giấc mơ
Nhưng có bao giờ duyên tình ta vỡ tan
Tan rồi giấc mơ
Nhưng có bao giờ tan đi nguyền ước xưa.
Ngày thanh bình đến tình ta sẽ đẹp đôi
Bên nhau tìm thấy nguồn vui nhất trong đời
Còn gì đẹp hơn
Cuối nẻo đường tình ngàn hoa thắm tươi nhiều