Lá đổ muôn chiều (Đoàn Chuẩn - Từ Linh)
Thu [Am] đi cho lá vàng bay
Lá [Dm] rơi cho đám cưới [Am] về
Ngày [E7] mai, người em nhỏ [Am] bé
Ngồi trong thuyền [G] hoa tình duyên đành [C] dứt
[Am] Có những đêm về [F] sáng
Đời sao [C] buồn chi [G] mấy cố nhân [C] ơi
Đã vội [Dm] chi men rượu nhấp đôi [E7] môi
Mà phung [Am] phí đời anh không tiếc [C] nhớ
Lá [Dm] đổ muôn chiều ôi lá [Am] úa
Phải [E7] chăng là nước mắt người [Am] đi
Anh ơi đừng dối [C] lòng
Dù sao chăng [Am] nữa không nhớ đến [E7] tình đôi [Am] ta
[A] Thôi thế từ đây em cố đành quên rằng có [F#m] người
[Abm] Cầm bằng như không biết [C#m] mà thôi
Lá [E] thu còn lại đôi ba cánh
Đành [E7] lòng cho nước cuốn hoa [A] trôi
Thôi thế từ nay như lá vàng bay tình lỡ [F#m] rồi
[Abm] Thuyền rơi xa bến vắng [C#m] người ơi
Hướng [E] dương tàn tạ trong đêm tối
Còn [E7] nhớ phương nào hoa đã [A] rơi
No comments:
Post a Comment