Đêm trắng hậu phương (Thúc Đăng - Dzũng Đạt)
1. [C] Cạn đêm nghe lá úa rơi bên [F] sông [Dm] [G]
Từng cơn gió [G7] khuya gieo lạnh buồn [C] thêm [A7] [Dm]
Người đi chinh chiến xa [Am] vời
Mình em gối chiếc canh [G] dài
Đợi [G7] ngày tay trong vòng [C] tay.
2. Chiều nay khu phố hắt hiu mưa [F] bay [Dm] [G]
Chạnh thương nhớ [G7] ai xa ngoài ngàn [C] mây [A7] [Dm]
Một sương hai nắng không [Am] sờn
Lòng trai mong tỏa tâm [G] hồn
Hẹn [G7] về xuân thắm tình [C] thương.
ĐK:
Nhớ [C] mãi trên [F] đường chiều năm [Am] ấy
Anh cười cầm tay [C] em nói [G7] một câu âu [C] yếm [C7]
Em [F] ơi hoa nở không hai [Am] lần
Mà [C] đời người con [Am] gái
Sớm [G] chiều hương sắc [G7] phai.
3. Dù sông ngăn núi cách chia đôi [F] nơi [Dm] [G]
Nụ hoa vẫn rơi mong đợi làn [C] hương [A7] [Dm]
Dù bao đêm vắng canh [Am] trường
Dù cho giông tố phũ [G7] phàng
Chờ anh đêm nhớ ngày [C] thương.