1. Thời gian [Am] hay mang lại nhiều buồn vui khi từ giã tưởng đâu không gặp nữa
Nào ngờ [Dm] tôi anh cuối gió đường [E7] mây mà vẫn có gặp [Am] đây
Đèn mớ [Am] soi trăng gầy nằm nghiêng nghiêng nghe bạn kể từ khi say đời lính
Thuở học [Dm] sinh đôi lúc nhớ còn [E7] vui nhưng chỉ nhớ mà [Am] thôi.
ĐK:
Riêng [Am] tôi từ [Dm] khi nẻo [E7] phố vắng một người [Am] rồi
Đêm [G] đêm tưởng [F] nhớ từng [G] đêm gói trọn chuyện [C] đời
Trong điệu đàn [Am] chơi vơi hay bài ca nuối tiếc
Nhớ sao là nhớ mãi những phút vui ngày [C] đó
Anh thường bảo [Dm] tôi quê hương còn chinh [Am] biến
Chắc có ngày chúng [E7] ta tạ từ cách [Am] xa.
2. Rồi thời [Am] gian theo dòng đời êm trôi tôi từ đó lòng hay mơ nhiều lắm
Nguyện cầu [Dm] cho chinh chiến sớm tàn [E7] mau ta có lúc gặp [Am] nhau
Cạn môt [Am] ly ghi kỷ niệm đêm nay xin cạn nốt niềm thương yêu nỗi nhớ
Rồi ngày [Dm] mai xa cách chốn trời [E7] mây ta nhớ phút gặp [Am] đây.