Đường về xa vời gieo thương nhớ [Am] cho lòng
Hồn quê lai [E7] láng khi ánh chiều [E7] rơi [Am]
Đã mấy thu xưa qua [F] rồi
Khi gió sầu đông mang [C] về
Lòng buồn man mác niềm [E7] nhớ
Từng đàn chim chiều tan tác bốn [Am] phương trời
Miền xa xa [E7] vắng đâu chốn cố [E7] hương [Am]
Khói biếc hồn quê chứa [Dm] chan
Trông mãi đường về xa [E7] xôi
Như nhắc tình sầu ly [A] hương
Xa khuất sau chân [A] trời
Từng đàn chim én ngơ ngác [A] bay [Bm]
Tiếng sáo quê lưng [E7] trời
Một mùa đông tô thêm màu [A] nhớ
Khắp đó đây mịt [A] mùng
Một chiều tan tác với nhớ [A] nhung [Bm]
Xa cố hương muôn [E7] trùng
Chiều đông sương xuống lòng giá [A] băng
Chiều nay gió [Bm] rét
Khiến lòng bâng [E7] khuâng
Mang sầu ly [A] hương [Bm]
Buồn ngơ ngác [A] ngắm
Cánh chim chiều [B] bay
Tung khắp đó [E7] đây
Như nhắc ta trên đường [A] về
Ngàn tre xa xa theo gió [A] lay [Bm]
Nơi cố hương xa [E7] vời
Đường về tô thắm lòng nhớ [A] mong