Showing posts with label Mặc Vũ. Show all posts
Showing posts with label Mặc Vũ. Show all posts
Monday, 27 April 2020
Gác nhỏ vắng anh
1. Tôi đến thăm anh gác nhỏ không [Am] người
Nhìn qua hàng [F] song mắt đỏ thấy [Dm] ai
Giận anh không nói nên [Am] lời
Lặng nghe cơn gió đêm [C] dài
Nghe lòng mình ray rứt từng [E7] giây.
2. Tôi thấy thương căn gác nhỏ muôn [Am] vàn
Vài côn trùng lên tiếng thở tiếng [Dm] than
Trời cao chim hú kêu [Am] đàn
Làm đêm thanh vắng thêm [C] buồn
Cho một [E7] người se sắt tâm [Am] hồn.
ĐK: Anh đi viết [Am] sử Việt Nam thế kỷ hai [Dm] mươi
Sông [G] gầy ngăn trở con [E7] người
Tuổi [Am] hoa nở trên khói lửa khó [C] nguy
Chẳng [Dm] ai trách kẻ bước [G] đi
Nhưng sao [E7] đành chối bỏ phân [Am] ly.
3. Tôi muốn kêu lên thấu tận mây [Am] trời
Để cho trần gian thống khổ sẽ [Dm] vơi
Người yêu tôi đã đi [Am] rồi
Niềm thương nỗi nhớ xa [C] vời
Thay bằng [E7] tình hai đứa yêu [Am] đời.
Saturday, 18 April 2020
Kỷ niệm yêu
Kỷ niệm yêu (Anh Bằng - Mặc Vũ)
Nhớ đêm hôm nào, bóng ngả trăng soi đầu ngõ
Có tôi và em nắm tay giữa buổi hẹn hò
Trời nhiều mây tơ, âm thầm vương mình theo gió
Quãng tâm tư là quãng hư vô
Hồn mình cùng mang nỗi âu lo.
Biết xa nhau rồi, có kẻ thương tôi nhiều lắm
Súng vang rừng sâu suốt đêm nức nở nguyện cầu
Nhìn trời hỏa châu, thương người sa trường tranh đấu
Sống hiên ngang nào biết gian lao
Tìm yên vui đem về cho nhau.
Đêm nay nơi chốn biên khu
Núi rừng đẫm sương mịt mù
Và súng thù đôi lần vang vang lối xa
Thân trai thương nước thương nhà
Sẵn lòng nêu chí kiêu sa
Quên đời cho tình sông núi bao la.
Nếu mai thanh bình, chắc hẵn tôi xa đời lính
Súng gươm rồi đây sẽ không cách trở tình mình
Kỷ niệm yêu đương không còn hoen mầu sương khói
Ngõ trăng xưa còn đó em ơi!
Một tình yêu êm đềm lên khơi.
Nhớ đêm hôm nào, bóng ngả trăng soi đầu ngõ
Có tôi và em nắm tay giữa buổi hẹn hò
Trời nhiều mây tơ, âm thầm vương mình theo gió
Quãng tâm tư là quãng hư vô
Hồn mình cùng mang nỗi âu lo.
Biết xa nhau rồi, có kẻ thương tôi nhiều lắm
Súng vang rừng sâu suốt đêm nức nở nguyện cầu
Nhìn trời hỏa châu, thương người sa trường tranh đấu
Sống hiên ngang nào biết gian lao
Tìm yên vui đem về cho nhau.
Đêm nay nơi chốn biên khu
Núi rừng đẫm sương mịt mù
Và súng thù đôi lần vang vang lối xa
Thân trai thương nước thương nhà
Sẵn lòng nêu chí kiêu sa
Quên đời cho tình sông núi bao la.
Nếu mai thanh bình, chắc hẵn tôi xa đời lính
Súng gươm rồi đây sẽ không cách trở tình mình
Kỷ niệm yêu đương không còn hoen mầu sương khói
Ngõ trăng xưa còn đó em ơi!
Một tình yêu êm đềm lên khơi.
Subscribe to:
Posts (Atom)
Bài đăng gần nhất
Bài đăng phổ biến
-
1. Trời còn làm [Am] mưa mưa rơi mênh mang Từng ngón tay [F] buồn em mang em [G] mang Đi về giáo [Am] đường ng...
-