Kỷ niệm yêu (Anh Bằng - Mặc Vũ)
Nhớ đêm hôm nào, bóng ngả trăng soi đầu ngõ
Có tôi và em nắm tay giữa buổi hẹn hò
Trời nhiều mây tơ, âm thầm vương mình theo gió
Quãng tâm tư là quãng hư vô
Hồn mình cùng mang nỗi âu lo.
Biết xa nhau rồi, có kẻ thương tôi nhiều lắm
Súng vang rừng sâu suốt đêm nức nở nguyện cầu
Nhìn trời hỏa châu, thương người sa trường tranh đấu
Sống hiên ngang nào biết gian lao
Tìm yên vui đem về cho nhau.
Đêm nay nơi chốn biên khu
Núi rừng đẫm sương mịt mù
Và súng thù đôi lần vang vang lối xa
Thân trai thương nước thương nhà
Sẵn lòng nêu chí kiêu sa
Quên đời cho tình sông núi bao la.
Nếu mai thanh bình, chắc hẵn tôi xa đời lính
Súng gươm rồi đây sẽ không cách trở tình mình
Kỷ niệm yêu đương không còn hoen mầu sương khói
Ngõ trăng xưa còn đó em ơi!
Một tình yêu êm đềm lên khơi.
No comments:
Post a Comment