Kẻ ở miền xa (Trúc Phương)
1. Tôi ở miền [Am] xa, trời quen đất lạ, nhiều đông lắm [F] hạ
Nối tiếp đi [Em] qua thiếu bóng đàn [Am] bà
Đời không dám [G] tới, đành viết cho [Am] tôi nhạc tình sao lắm [Em] lời
2. Đơn vị thường [Am] khi nằm trên đất giặc, thèm trong hãi [F] hùng
Tiếng hát môi [Em] em, tiếng hát ngọt [Am] mềm
Người nâng lính [G] khổ, viết bởi câu [Em] ca vì tiền hay thiết [Am] tha
ĐK:
Xin đối [Am] diện một lần bên [F] tôi
Cho tôi [Em] yêu bằng hình hài đó không [Am] thôi
Đến với [F] tôi, hãy đến với [Em] tôi
Đừng yêu lính bằng [Am] lời
3. Đêm nằm miền [Am] xa, trời cao đất hạ, chợt lên ý [F] lạ
Nên viết văn [Em] chương góp tiếng hậu [Am] phương
Ngoài kia súng [G] nổ đốt lửa đêm [Em] đen tầm đạn thay tiếng [Am] em
No comments:
Post a Comment