Tình thắm duyên quê (Trúc Phương)
1. Tình nồng [Am] thắm xuyên qua bao mái [C] tranh
Ngọt ngào [Dm] dâng hương mái tóc [Em] xanh
Những tình mặn [Am] mà là những tình đơn [C] sơ
Quê [Dm] tôi vẫn [G] đẹp đẹp mấy tình ngây [C] thơ.
Chiều làng [Am] quê say sưa trong tiếng [C] ca
Người làng [Dm] quê yêu bông lúa thiết [Em] tha
Những mẹ già [Am] ngồi trông trẻ đùa xóm [C] dưới
Rung [Dm] rung môi [Em] cười như thuở còn đôi [Am] mươi.
ĐK:
Em [F] ơi khoan hò [Am] khoan, trên [D] sông con đò [Am] ngang
Khoan ơi khoan hò, em về chăm [Dm] lo
Việc nhà thóc [C] lúa, vun vườn cà liếp [Em] dưa
Anh [F] ơi khoan hò [Am] khoan, lúa [D] chín tô mồ [Am] hôi
Khoan hời khoan hò tới mùa đơm [Dm] bông
Khơi ngàn lối [E7] sống, gặt nhanh ta gánh [Am] về.
2. Chiều tàn rơi trên đê nghe tiếng [C] ai
Hẹn hò [Dm] nhau vui duyên thắm gái [Em] trai
Tiếng hò chơi [Am] vơi khi trăng ngà lả [C] lơi
Đêm [Dm] quê rộn [G] ràng bao tiếng chày buông [C] lơi.
Hàng dừa [Am] cao nghiêng mơ soi bóng [C] sông
Một ngày [Dm] mai say sưa những ước [Em] mong
Gái miền sông [Am] Hương hẹn trai miền Cửu [C] Long
Hai [Dm] ta ước [Em] thề xây thắm tình duyên [Am] quê.
No comments:
Post a Comment