Nỗi buồn hoa phượng (Thanh Sơn - Lê Dinh)
1. Mỗi năm đến hè lòng man mác [Am] buồn
Chín mươi ngày [E7] qua chứa chan tình [Am] thương
Ngày mai xa [A7] cách hai đứa hai [Dm] nơi
Phút gần gũi nhau mất [Am] rồi, tạ [E7] từ là hết người ơi
2. Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng [Am] lòng
Biết ai còn [E7] nhớ đến ân tình [Am] không?
Đường xưa in [A7] bóng hai đứa nay [Dm] đâu?
Những chiều hẹn nhau hết [Am] rồi, giờ [E7] như nước trôi qua [Am] cầu
ĐK:
Giã biệt bạn lòng [F] ơi!
Thôi [G] nay xa cách [C] rồi
Kỷ [F] niệm mình xin nhớ [E7] mãi
Buồn [Am] riêng một mình [Dm] ai
Chờ mong từng đêm gối [E] chiếc
Mối u hoài này ai có [E7] hay
3. Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy [Am] buồn
Cảm thông được [E7] nỗi vắng xa người [Am] thương.
Màu hoa phượng [A7] thắm như máu con [Dm] tim
Mỗi lần hè sang kỷ [Am] niệm người [E7] xưa biết đâu mà [Am] tìm?
No comments:
Post a Comment