Hai mùa phượng (Minh Kỳ - Mạc Phong Linh)
1. Mùa hè lại [Am] đến xác hoa [C] phượng ôm gót [Am] giày
Hè yêu ơi tìm dĩ vãng qua [Dm] đây
Cho hồn ta gọi [F] tên nét đan [E7] thanh
Những [Am] đam mê kỷ niệm của ngày [E7] xanh.
2. Ngày nào còn [Am] sát cánh đôi [C] mình chung mái [Am] trường
Hàng cây me từng dãy phố yêu [Dm] thương
Hoa mộng và dịu [F] êm đó quê [E7] hương
Đến hôm nay chỉ là của đoạn [Am] trường
ĐK:
Đất [Am] nước đang khi đấu tranh
Mà hai đưa [Dm] mình một người nay là [Am] lính
Đường [E7] anh đi qua những khi quân [G] hành
Lúc này hoa đã [E7] nở và bọn ve kêu chưa [Am] anh.
3. Một mình một [Am] bóng đứng âm [C] thầm tôi cúi [Am] đầu
Phượng rơi rơi và cánh lá lao [Dm] xao
Âm thầm và vọng [F] xa tiếng cuốc [E7] kêu
Biết khi nao chúng mình lại gặp [Am] nhau.
No comments:
Post a Comment