Cánh thư ướp hoa rừng (Minh Kỳ - Lê Dinh)
1. Biết [Am] chăng thư này tràn niềm mến thương
Làm ta vấn [Dm] vương viết khi gối trên đầu [E7] súng
Những khi chiều [G] buông nhớ nhung người [Am] thương
Chốn xa xôi ngàn [E7] phương chỉ mong rằng [F] em không buồn vì chia [Dm] ly
Yên [E7] lòng người chiến sĩ nhhững ngày biệt [Am] ly
ĐK: Giữa chốn núi [A] rừng [F#m] bâng khuâng
nghe [A] kể chuyện vui tranh [F#m] đấu
[A] Ghi tên em [E7] vào vách đá bên đồi để nhớ thương [A] nhau
Khi xưa em [F#m] thường hay mơ hay mộng vào khi chiều [A] xuống
Không biết bây [Bm] giờ em có hay [E7] hờn
Và thường hay khóc những khi chiều buồn cô [A] đơn?
2. Nhớ [Am] em thư dài mà còn viết thêm
Từng đêm chốn [Dm] đây nhớ nhau ngắm sao mà [E7] đếm
Sẽ trao về [G] em những khi buồn [Am] vui chốn xa xôi từng [E7] đôi
Kèm theo tờ [F] thư đây một cành hoa [Dm] tươi
Uớc một ngày chung [E7] sống hai đứa mình đẹp [Am] đôi
No comments:
Post a Comment