Saturday, 9 May 2020
Khói trời mênh mông
1. Ta [C] về nơi đây phố xưa dấu đạn
Con [F] đường bên [Dm] sông cỏ lá buồn [G] tênh
Ta [C] về nơi đây tháng năm quá [G] rộng
Đường [Am] xưa em [F] lại thấp [Dm] thoáng bàn [G] chân
Ta [C] về nơi đây thoáng nghe gió lạnh
Hết [F] mùa thu [Dm] sang đã đến ngày [G] đông
Những [C] hàng cây xanh đón em áo [Em] lộng
Bây [F] giờ ta [G] nhìn khói trời mênh [C] mông.
ĐK: [Am] Trời còn [A7] in dấu [Dm] chim xa nguồn
[G] Đời còn bay những [C] cơn mưa phùn
[Am] Còn gì [A7] đâu những [Dm] môi xưa hồng
[G] Vùng tuổi xanh thoảng bay như gió
[F] Ngày rồi qua tháng [Em] năm đâu [Am] ngờ
[Dm] Tên em [G] là vết thương [C] khô.
2. Ta [C] về nơi đây bỗng im tiếng động
Đã [F] về trên [Dm] sông những cánh bèo [G] xanh
Có [C] còn trong em những đêm gió [G] lộng
Ngồi [Am] bên hiên [F] nhìn bến [Dm] nước đầy [G] dâng
Có [C] còn trong em những cây nến hồng
Những [F] cầu qua [Dm] sông những phút tình [G] duyên
Gió [C] trời lênh đênh nhớ con phố [Em] hẹn
Ta [Am] nhìn ta [G] về giữa trời hư [C] không
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Bài đăng gần nhất
Bài đăng phổ biến
-
-
Đêm thánh huy hoàng (Nguyễn Văn Đông) 1. Một trời sao [C] sáng ngời Thiên Chúa sinh [F] ra đời Mang tình yêu [G7] th...
No comments:
Post a Comment