Sunday, 10 May 2020

Đêm buồn

Đêm buồn (Lam Phương - Nguyễn Văn Đông)





Người tìm đến phương nào vạt áo phai màu?
Người còn đi miên-man, trong đêm khuya mưa rơi, cô-đơn lạc-lối.
Nghe tiếng mưa rơi, nhớ chơi-vơi: “Tiếng Cuộc Đời”.

Nhớ thương ai đang đi trong cuộc-đời,
Lạnh-lùng chiếc bóng bên trời.
Ngày nào đây cho gió mang đi,
Đường ngàn-trùng dâng cho kiếp lưu-ly.

Cuối chân mây xa, có hay chăng tình ta?.
Giòng đời theo mây nước phiêu-linh.
Mà tình người như chiếc bóng qua song,
Cố nhân ơi! Xa xôi nơi phương trời gởi cho đời.

Người về đâu tối nay?.
Bên bếp hồng nào ai có hay.
Người về đâu tối nay?.
Trăng úa màu thời-gian chóng-phai.
Ôi! Xuân tươi mau-qua, như ánh trăng tà, bóng mây cuối trời.
Thương ai chốn xa-xôi, kết muôn hoa lòng, gợi ý tang-bồng.

Ngày nào nắng tô màu, nhuộm cánh hoa đào,
Bụi đường xa thôi, không bay, bay như hôm nao, vương trên tà áo.
Muôn ánh trăng sao, rủ nhau đi, khắp cuộc-đời,
Bước chân ai vang trong đêm mưa buồn, đời đời biết đến bao giờ...

Trời làm mưa tối nay,
Gieo mối sầu triền-miên nhớ ai?.
Trời còn mưa tối nay,
Sông nước buồn chìm trong mắt ai?.
Ôi! Non sông bao la, duyên thắm quê nhà, biết bao ý tình.
Ai đi dưới mưa đêm, gió tung qua mành, gợi ý tao-phùng.

Ngày nào nắng tô màu, nhuộm cánh hoa đào,
Bụi đường xa thôi, không bay, bay như hôm nao, vương trên tà áo.
Muôn ánh trăng sao, rủ nhau đi, khắp cuộc-đời,
Bước chân ai vang trong đêm mưa buồn, đời đời biết đến bao giờ...


No comments:

Post a Comment

Bài đăng gần nhất

karaoke Người ngoài phố | Song ca KPVkaraoke |

Bài đăng phổ biến

To Top Page Up Page Down To Bottom Auto Scroll Stop Scroll