Hoa nở về đêm (Mạnh Phát)
1. Chuyện từ một [Am] đêm cuối nẻo một [Dm] người tiễn một người [Am] đi
Đẹp tựa bài [C] thơ nở giữa đêm [E7] sương nở tận tâm [Am] hồn
Chuyện một mình [G] tôi chép dòng tâm [F] tình tặng người chưa biết một [C] lần [E7]
Vì giây phút ấy tôi [Am] tình cờ hiểu [Dm] rằng
Tình yêu đẹp nghìn [E7] đời là tình yêu khi đơn [Am] côi [Dm][Am]
2. Vào chuyện từ [Am] khi khoác bờ vai một [Dm] mảnh áo dạ đường [Am] khuya
Bồi hồi người [C] trai hướng nẻo đêm [E7] sâu, dấu tình yêu [Am] đầu
Vì còn tìm [G] nhau lối về ngõ [F] hẹp còn chờ in dấu chân [C] anh [E7]
Niềm thương mến đó bây [Am] giờ và nghìn [Dm] đời
Dù gió đùa dạt [E7] dào còn đẹp như khi quen [Am] nhau [Dm][Am]
ĐK: Ai lớn [F] lên không từng hẹn [C] hò không từng yêu [Am] thương
[E7] Nhưng có mấy người tìm được một tình yêu ngát [Am] hương
[G] Mến những người chưa [C] quen
Một người ở [E7] lại đèn trăng gối [Am] mộng
Yêu [F] ai anh băng sông [Dm] dài cho [E7] đẹp lòng [Am] trai.
3. Một người tìm [Am] vui mãi tận trời [Dm] nào giá lạnh hồn [Am] đông
Một người chợt [C] nghe gió giữa mênh [E7] mông rót vào trong [Am] lòng
Và một mình [G] tôi chép dòng tâm [F] tình tặng người chưa biết một [C] lần [E7]
Vì trong phút ấy tôi [Am] tìm mình thì [Dm] thầm
Giờ đã gặp được [E7] một nụ hoa nở về [Am] đêm
No comments:
Post a Comment